Và để có thể thành công trong bối cảnh hiện nay, DN cần phải có “tính sáng tạo” - điều này còn quan trọng hơn các nguyên tắc quản lý nghiêm khắc, tính toàn vẹn hay thậm chí là tầm nhìn lãnh đạo.
Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010
Thách thức với các CEO ngày càng phức tạp
Và để có thể thành công trong bối cảnh hiện nay, DN cần phải có “tính sáng tạo” - điều này còn quan trọng hơn các nguyên tắc quản lý nghiêm khắc, tính toàn vẹn hay thậm chí là tầm nhìn lãnh đạo.
Thứ Năm, 26 tháng 8, 2010
CEO phải là “người truyền lửa”
CEO là theo nghĩa đen là Chief Executive Official (Giám đốc điều hành), nhưng trên hết, họ phải là Chief Energy Official (Người truyền năng lượng)
Tony Schwartz là Chủ tịch The Energy Project. Ông là tác giả của bài viết trên HBR tháng 6/2010 "The Productivity Paradox: How Sony Pictures Gets More Out of People by Demanding Less", và là đồng tác giả với Catherine McCarthy, trong bài viết 2007 trên HBR "Manage Your Energy, Not Your Time." Tony cũng là tác giả của cuốn sách mới "The Way We're Working Isn't Working: The Four Forgotten Needs that Energize Great Performance".
Các công việc cơ bản nhất của một lãnh đạo đó là tuyển dụng, huy động, truyền cảm hứng, tập trung, trực tiếp, và thường xuyên tiếp năng lượng cho nhân viên của mình.
Suy cho cùng, năng lượng là sự lan tỏa từ người này sang người khác - đặc biệt khi bạn là lãnh đạo, bởi sự khác biệt của bạn về vị trí và quyền lực so với những người khác. Cách thể hiện cảm xúc của bạn tại một thời điểm nào đó sẽ ảnh hưởng tới cách thể hiện cảm xúc của những người làm việc cho bạn. Họ cảm thấy thế nào, lần lượt, ảnh hưởng sâu sắc đến công việc. Trách nhiệm của một lãnh đạo không phải là làm hộ công việc của nhân viên, mà là bằng cách nào đó tiếp năng lượng cho họ để họ có thể làm đúng năng lực của mình.
Hãy nghĩ tới những ông chủ tốt nhất mà bạn từng làm việc. Từ nào đến với bạn khi miêu tả ông ta? Tôi và các đồng nghiệp đã đặt câu hỏi này cho hàng nghìn người trong thập kỷ trước, và dưới đây là mười câu trả lời thường gặp nhất:
- Sự khuyến khích
- Truyền cảm hứng
- Tốt bụng
- Quả quyết
- Bình tĩnh
- Hỗ trợ
- Công bằng
- Kiên quyết
- Sáng suốt
- Nhìn xa trông rộng
Chỉ ba trong số những điều trên là liên quan tới trí tuệ. Trong khi hai phần ba liên quan đến vấn đề tình cảm - và tất cả đều là tích cực. Không ai trong số những người được hỏi nói rằng: "Điều tôi thích từ ông chủ của mình là sự giận dữ của ông ta. Nó cho tôi thấy sự quan tâm của ông ta". Những cảm xúc tiêu cực có thể có tác dụng tức thời, nhưng chúng không đem lại cảm hứng trong một thời gian dài. Ngay cả chỉ với một lượng nhỏ, năng lượng tiêu cực cũng có thể gây ảnh hưởng lớn tới con người.
Trong một cuộc nghiên cứu, những công nhân cảm thấy bị ông chủ chỉ trích một cách không công bằng hay cảm thấy ông chủ không lắng nghe họ có tỉ lệ bệnh mạch vành cao hơn 30% so với những người cảm thấy được ông chủ đối xử công bằng và quan tâm tới phúc lợi của họ.
Bù lại sự xuất hiện thường xuyên của năng lượng tích cực có thể biến đổi nơi làm việc trong một thời gian ngắn. Trong một bản đánh giá toàn diện của hai nhà nghiên cứu Bruce và Fred Avolio Luthans về hơn 200 nghiên cứu về lãnh đạo, chỉ có một đặc tính mà các nhà lãnh đạo thường xuyên có tác động tích cực đến nhân viên của mình. Đó là khả năng nhận ra tiềm năng mà người lao động khi họ vẫn chưa hoàn toàn nhìn thấy trong bản thân mình.
Nói theo cách khác, các nhà lãnh đạo tốt sử dụng năng lượng tích cực của mình để thúc đẩy niềm tin của các nhân viên, đồng thời truyền sự lạc quan và kiên trì mỗi khi phải đối mặt với căng thẳng và thất bại. Niềm tin vào lãnh đạo cũng giống như say vậy.
Tôi nhớ cảm giác lúc còn là một phóng viên trẻ của tờ New York Times. Khi đó Arthur Gelb, tổng biên tập, đến bên cạnh và giao một nhiệm vụ mà tôi không dám chắc có thể làm được. Nhưng ông luôn đem đến cho tôi cảm giác rằng tôi là người duy nhất trên thế giới có thể hoàn thành nó.
Tôi thấy điều đó ở Steve Ross, khi đó là chủ tịch của Warner Communications (và sau này là Time - Warner), người khi tiếp xúc sẽ khiến bạn cảm thấy mình là người thông minh nhất và hấp dẫn nhất trên thế giới.
Tôi thấy điều đó ở Amy Pascal, đồng chủ tịch của Sony Pictures, luôn ấm áp và nhiệt tình khi làm việc cùng ai đó, nhân viên đã đưa ra cụm từ "con người trong ánh sáng" để mô tả đầy đủ sự quan tâm của bà.
Tôi thấy nó điều đó ở Alan Mulally, CEO của Ford, người luôn bước vào phòng với tâm trạng phấn khởi, tự tin và tinh thần cao, và gần như là không thể không bị lôi kéo.
Lãnh đạo không chỉ là những hành động được đưa ra, mà còn là cảm giác tạo ra cho chúng ta. Sẽ không sai khi nói rằng hầu hết các lãnh đạo đều đang tìm kiếm điều này nhưng có một cách khá đơn giản đó là công nhận và đánh giá cao nỗ lực từ những đóng góp của người khác.
Thứ Hai, 23 tháng 8, 2010
Nguyễn Hồ Nam lạc quan về thị trường vốn
Đi học sớm nên mới 20 tuổi, năm 1998, Nguyễn Hồ Nam đã tốt nghiệp ngành Tài chính Ngân hàng, Đại học Kinh tế TP.HCM và bắt đầu khởi nghiệp với hoài bão sẽ trở thành một quản lý giỏi chứ không phải là một nhân viên giỏi. Thời điểm đó, Công ty Unilever tổ chức thi tuyển đào tạo những nhà quản lý trẻ từ các tân cử nhân tốt nghiệp hạng giỏi. Nguyễn Hồ Nam đã tham gia và trải qua 6 kỳ sát hạch của Unilever Việt Nam để lọt vào nhóm 13 người được giữ lại đào tạo tiếp tại Công ty. Sau 2 năm, anh đã lên chức Phó Trưởng phòng Kế toán, Trưởng phòng Tài chính rồi Trưởng phòng Kế toán quản trị của Unilever Việt Nam.
Đặc biệt, sau khi nhận được học bổng của Chính phủ Úc tiếp tục học lên cao học tại Đại học Monash, ông lại được Unilever đề cử làm Trưởng Bộ phận dự án tài chính của Tập đoàn tại xứ sở kangaroo. Tuy nhiên, sau gần 10 năm gắn bó với thương hiệu Unilever, năm 2006, khi đã lấy bằng thạc sĩ Tài chính Ngân hàng, ông trở về nước đầu quân cho Sacombank. Hiện nay, Nguyễn Hồ Nam là Chủ tịch Hội đồng Quản trị Công ty Cổ phần Chứng khoán Sacombank (SBS). Ông đã chia sẻ với NCĐT về kinh nghiệm quản lý, thành công của một nhà quản trị kinh doanh.
Từ một Tổng Giám đốc lên làm Chủ tịch Công ty, ông có chia sẻ gì sau hơn nửa năm đảm nhận vị trí này?
Khác nhau nhiều lắm, chủ yếu là tầm vóc của Công ty. Trước đây, quy mô của SBS tương đối nhỏ, nên vai trò của Tổng Giám đốc là vừa điều hành vừa quản trị. Khởi đầu với 30 nhân viên và tổng tài sản chỉ 500 tỉ đồng, đến nay, sau gần 4 năm, chúng tôi đã có 350 nhân viên và tổng tài sản trên 8.000 tỉ đồng. Chúng tôi cũng đã mở rộng hoạt động ra các tỉnh thành và các quốc gia lân cận.
Điều này đã buộc chúng tôi phải tái cấu trúc bộ máy quản trị để hoạt động chuyên nghiệp hơn. Chẳng hạn, hiện nay, bộ máy quản trị của SBS được chia thành 3 bộ phận lớn: quản trị, điều hành và kiểm soát. Hội đồng Quản trị chịu trách nhiệm về định hướng phát triển, chiến lược kinh doanh và đưa ra các quyết sách lớn của Công ty. Ban này gồm có tôi, 2 phó chủ tịch và 2 ủy viên. Tôi chịu trách nhiệm đối với các ủy ban chiến lược phát triển nhân sự cấp cao, vốn, công nghệ, tái cấu trúc, thi đua cao cấp và đầu tư của Công ty. Ban Kiểm soát hoạt động thường trực, kiểm soát tính rủi ro, đảm bảo tính tuân thủ trong hoạt động của Công ty. Còn Ban điều hành, đứng đầu là Tổng Giám đốc, phải triển khai và vận hành các quyết sách do Ban quản trị đưa ra một cách tối ưu nhất.
Như vậy, so với trước đây, quyền lực tập trung vào Tổng Giám đốc, cần có một người thật sự giỏi để điều hành và ra quyết định thì hiện nay, vai trò này đã nhẹ gánh hơn, nhưng lại phải chịu nhiều áp lực từ hệ thống để triển khai các hoạt động kinh doanh một cách chuyên nghiệp hơn.
Năm 2009, lợi nhuận sau thuế của SBS là 254 tỉ đồng, kế hoạch năm nay là 400 tỉ đồng và 2011 là 550 tỉ đồng. Là một Chủ tịch, cùng với Ban quản trị, tôi phải tham gia đưa ra quyết sách trong ngắn hạn và dài hạn, giải quyết nhiều vấn đề mang tính quyết định sự sống còn của Công ty hơn nên chắc chắn sẽ áp lực và mệt hơn.
Thông tin ông đã rời Unilever Việt Nam và đầu quân vào Sacombank với mức lương chỉ bằng 1/3 so với Unilever, thực hư thế nào?
Có hai lý do để tôi rời Unilever. Thứ nhất là kinh tế gia đình của tôi không khó khăn. Tôi không bị áp lực phải kiếm nhiều tiền bằng mọi cách. Thứ hai, khi tôi về nước, công việc ở Unilever vẫn như cũ. Đặc biệt, họ thay đổi chiến lược, các công ty của Tập đoàn tại các nước có thể hoạt động nhưng theo khung vận hành của toàn cầu, nên tính đột biến sáng tạo bị hạn chế. Và rồi tôi quyết định tìm cơ hội ở một doanh nghiệp khác.
Hơn nữa, thị trường vốn của ta hiện nay còn non trẻ, xuất phát điểm còn thấp, quy mô thị trường còn khiêm tốn (vốn hóa thị trường vào khoảng 37% GDP). Số lượng các nhà đầu tư tham gia thị trường này còn rất thấp, mới chỉ khoảng 1%. Sản phẩm của thị trường còn thô sơ. Do đó, dư địa để thị trường chứng khoán Việt Nam tăng trưởng là rất lớn.
Đỗ Văn Trắc và chiến lược “Cáp+”
Là 1 trong 5 thành viên chủ chốt được Bộ Bưu chính Viễn thông bổ nhiệm về tiếp quản Công ty Cáp và Vật liệu Viễn thông (Sacom) đang trên bờ vực phá sản (năm 1993), Đỗ Văn Trắc đã cùng các cộng sự đưa Sacom vượt qua khó khăn và vươn lên trở thành doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực cáp viễn thông. Thế nhưng, sự bùng nổ của ngành viễn thông, đặc biệt là điện thoại di động, đã khiến Sacom, vốn mạnh trong lĩnh vực sản xuất cáp đồng, mất dần ưu thế. Cổ phiếu của Sacom đã không còn là blue-chip. Không chịu dừng bước, Đỗ Văn Trắc đang thực hiện những thay đổi trong chiến lược để tìm lại vị thế cho cổ phiếu của Sacom.
Ngoài ra, xác định bán hàng là vấn đề tiên quyết, chúng tôi đã bán bằng hình thức khoán doanh thu, hưởng theo năng lực chứ không theo bảng lương như các doanh nghiệp nhà nước lúc đó. Năm 1999, mức lương trung bình của nhân viên toàn Công ty đã vào khoảng 5 triệu đồng.
Tuy nhiên, do ít vốn và hoạt động hầu như dưới quyền kiểm soát của Tổng Công ty Bưu chính Viễn thông (VNPT) nên Công ty không thể vay thêm tiền để mở rộng quy mô. Vì thế, chúng tôi đã nghĩ đến việc cổ phần hóa. Thế nhưng, phải sau 2 năm chúng tôi mới bán được hết cổ phần. Sau khi có vốn, chúng tôi tiếp tục nhập một dây chuyền hiện đại từ Thụy Sĩ để sản xuất cáp. Đến năm 2000, Sacom đã có 70% thị phần cáp đồng tại Việt Nam.
Năm 2007, khi nhu cầu cáp đồng đi xuống, Sacom cũng nhanh chóng chuyển hướng sang lĩnh vực cáp quang. Hiện nay, tại Việt Nam, Công ty đã chiếm trên 50% thị trường cáp quang.
Hiện nay, chúng tôi tập trung quảng bá thương hiệu, chuyển hướng chiến lược đầu tư. Sacom sẽ là doanh nghiệp đa ngành với lĩnh vực hoạt động là sản xuất cáp, đầu tư bất động sản và tài chính. Tôi tin rằng khi những lĩnh vực này hoạt động ổn định, Sacom sẽ trở lại thành một công ty hàng đầu trên thị trường chứng khoán.
Hiện nay, trên sàn chứng khoán Việt Nam vẫn chưa có mặt các doanh nghiệp lớn nên thị trường này chưa được xem là hàn thử biểu của nền kinh tế. Tuy nhiên, theo tôi, không thể so sánh một thị trường chứng khoán phát triển 10 năm với thị trường 100 năm hay 200 năm.