Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

Còn nhiều cơ hội cho M&A - Nguyễn Nam Sơn


Chuyên gia tư vấn đầu tư Nguyễn Nam Sơn cho rằng, thị trường Việt Nam còn non trẻ và hầu như chưa có khái niệm về M&A.

Trước khi đồng sáng lập và điều hành Quỹ Đầu tư Vietnam Capital Partners (VCP) vào năm 2009, Nguyễn Nam Sơn, người Mỹ gốc Việt, là Giám đốc Điều hành kiêm phụ trách Bộ phận Ngân hàng Đầu tư của Citigroup tại Việt Nam. Đặc biệt, ông có hơn 15 năm làm tư vấn trong lĩnh vực M&A (mua bán và sáp nhập), từng tư vấn cho Citigroup mua lại một ngân hàng ở Đài Loan trị giá 800 triệu USD. Sau 2 năm về nước kinh doanh và tư vấn đầu tư, ông cho rằng Việt Nam là một thị trường non trẻ và hầu như chưa có khái niệm về M&A.

Cuối tháng 7 vừa qua, khi được chúng tôi phỏng vấn để thực hiện chuyên đề đầu tư vào trường quốc tế, Nguyễn Nam Sơn tiết lộ, ông đang trong quá trình trao đổi chuyển nhượng lại dự án đầu tư trường quốc tế tại TP.HCM. Theo ông Sơn, dự án M&A này sẽ được hoàn tất trong tháng 8.

VCP vừa chuyển nhượng dự án Đầu tư Giáo dục tại TP.HCM, đó có phải là dự án M&A đầu tiên của Quỹ tại Việt Nam?

Đó là khoản đầu tư cá nhân chứ không phải của Quỹ và tôi chỉ chuyển nhượng các cơ sở vật chất đã đầu tư trước đó. Còn lại, không có sự chuyển nhượng giấy phép đầu tư giáo dục.

Như vậy, có phải dự án này đã được chuyển nhượng lỗ?

Những khoản đầu tư ban đầu để làm marketing, điều nghiên thị trường không thể gọi là lỗ được. Sau khi nghiên cứu thị trường, nhận thấy không tốt như dự đoán, lập tức chúng tôi quyết định ngừng Dự án. Lợi nhuận thu về từ việc đầu tư chứng khoán tại Mỹ của tôi trong năm 2009 là 200%, dự án Đầu tư Giáo dục tại TP.HCM chỉ mất khoảng 20% trên số lợi nhuận đó. Tôi xác định đây chỉ là học phí trong đầu tư và đó là điều bắt buộc phải có.

Hoãn đầu tư trường học quốc tế bởi thấy không tốt như dự đoán, theo ông, cơ hội đầu tư vào giáo dục ở Việt Nam còn cao không?

Hiện nay, thị trường giáo dục quốc tế đã bão hòa, cung cao hơn cầu. Ước tính, các trường học mới phải đầu tư khoảng 10-40 triệu USD để mua bất động sản, xây dựng trường lớp, cơ sở vật chất và trang thiết bị đầy đủ. Ngoài ra, tổng chi phí cho mỗi tháng đã là 200.000 USD. Tuy nhiên, họ phải duy trì hoạt động trong tình trạng thiếu học sinh và chịu lỗ trong nhiều năm, trong khi các trường thành lập lâu năm đang mở rộng quy mô. Quan trọng là chúng tôi đã kịp thời kết thúc Dự án để bảo toàn vốn và giới hạn lỗ trong mức cho phép. Và tôi đã rút ra nhiều bài học quan trọng về hợp tác đầu tư, xây dựng và pháp lý tại Việt Nam.

Trong tương lai, lĩnh vực giáo dục ở Việt Nam vẫn rất hấp dẫn, khi người dân hiểu, đánh giá và phân biệt được giáo dục chuẩn quốc tế. Ngoài ra, các trường liên kết quốc tế và trường đào tạo kỹ năng vẫn là mô hình tốt với thị trường lớn, chi phí vốn tương đối thấp, cạnh tranh không nhiều và giá học phí phù hợp.

VCP sẽ dành bao nhiêu phần trăm vốn cho đầu tư giáo dục?

Khoảng 25% vốn, cho cả giáo dục và y tế. Hình thức đầu tư là mua lại những doanh nghiệp vừa và nhỏ, hoặc lập một đội ngũ quản lý chuyên môn để xây dựng doanh nghiệp mới. Ngoài ra, chúng tôi sẽ tìm cơ hội mua lại trường quốc tế gặp khó khăn về vốn.

Giáo dục và y tế là quan tâm hàng đầu của VCP, vì đây là 2 lĩnh vực luôn được ưu tiên, không chỉ ở Việt Nam mà ở hầu hết các quốc gia trên thế giới. VCP cũng đang theo dõi một số ngành tiềm năng khác là bán lẻ, công nghệ và tài chính ngân hàng.

Kinh nghiệm và thế mạnh của ông là M&A, ông dự định phát triển M&A ở Việt Nam như thế nào?

Tôi nhận thấy nhiều cơ hội cho M&A ở Việt Nam trong 2 năm nữa, khi hầu hết công ty cổ phần hóa. Sẽ có một số nhà đầu tư góp vốn hoặc mua lại các trường học khi cơ hội đến. Còn đối với lĩnh vực M&A hay tư vấn đầu tư, tôi cho rằng có rất nhiều cơ hội trong công ty cổ phần ở tất cả các ngành.

Đã đầu tư và thu lợi nhuận nhiều từ chứng khoán tại Mỹ trong năm qua, ông có kế hoạch đầu tư vào thị trường chứng khoán tại Việt Nam không?

Sau 2 năm kinh doanh, tôi xác định không đầu tư vào chứng khoán Việt Nam bởi các chỉ số tài chính của các doanh nghiệp ở Việt Nam vẫn chưa minh bạch nên rất khó phân tích, giá trị của thị trường Việt Nam cũng không hấp dẫn bằng thị trường nước ngoài. Tuy nhiên, trong 12 tháng tới hoặc có thể lâu hơn, thị trường chứng khoán Việt Nam sẽ rất hấp dẫn.

Thị trường nào cũng có rủi ro, mà theo tôi 4 rủi ro lớn nhất là về kinh tế vĩ mô, tiền tệ, giá trị ảo của thị trường bất động sản và hệ thống ngân hàng. Tại Mỹ, cuộc khủng hoảng tài chính bắt nguồn từ rủi ro về giá trị ảo của thị trường bất động sản cùng với việc quản lý tín dụng lỏng lẻo ở một số ngân hàng, kéo theo khủng hoảng chung của hệ thống ngân hàng và thị trường chứng khoán. Trong quá trình nỗ lực phục hồi thị trường chứng khoán Mỹ, các ngân hàng đã chấp nhận lỗ và tái cấu trúc cơ cấu tín dụng, minh bạch các thông tin tài chính trước công chúng. Cùng lúc đó, thị trường bất động sản đạt giá trị thấp nhất trong vòng 7 năm qua. Các rủi ro kinh tế vĩ mô như lạm phát hay rủi ro tiền tệ rồi cũng qua đi. Tôi nhận ra thời điểm thị trường chứng khoán Mỹ đã trở lại hấp dẫn khi giá trị cổ phiếu xuống mức thấp nhất. Chính vì tập trung quan tâm ở những chu kỳ lớn của thị trường, thay vì những biến động nhỏ, tôi đã đạt được lợi nhuận như đã nói trên trong các danh mục đầu tư chứng khoán.

Đối với thị trường Việt Nam, tôi cho rằng rủi ro vẫn còn. Trong vòng 12 tháng tới, thị trường sẽ có nhiều bất ngờ.

Khi đang làm Giám đốc của Citigroup tại Việt Nam, nguyên tắc không cho phép tôi đầu tư vào thị trường này. Tôi đã từng đầu tư chứng khoán tại các thị trường Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc và hiện tại là Mỹ. Từ sau khi rời Citigroup, tôi cho phép mình đầu tư thoải mái hơn. Và tôi sẽ bắt đầu đầu tư khi thị trường chứng khoán Việt Nam vượt qua những rủi ro kể trên, đồng thời giá trị cổ phiếu hấp dẫn hơn so với thị trường nước ngoài.

Ông có thể chia sẻ kinh nghiệm đánh giá một cổ phiếu dựa trên các chỉ số tài chính?

Ở Việt Nam, các nhà đầu tư thường sử dụng chỉ số P/E (tỉ lệ giữa giá thị trường và lợi nhuận ròng trên mỗi cổ phần của một công ty) để đánh giá cổ phiếu có hấp dẫn hay không. Tuy nhiên, P/E chỉ là 1 trong 10 công cụ tài chính được tôi sử dụng.

Chỉ số quan trọng nhất tôi thường sử dụng là FV/EBITDA. Theo tôi được biết, ở Việt Nam hầu như rất ít người sử dụng FV/EBITDA để phân tích các cổ phiếu. Lý do tôi nghĩ FV/EBITDA quan trọng hơn P/E vì biến số E trong P/E rất dễ bị điều chỉnh bởi các khoản thu hoặc chi phí ngoài hoạt động kinh doanh chính. Ví dụ, lợi nhuận ròng của một công ty có thể tăng đột biến từ năm này sang năm khác do lợi nhuận từ hoạt động đầu tư chứng khoán của công ty trong năm tài chính đó. Tái định giá lại các khoản tài sản như bất động sản, tài sản vô hình như thương hiệu của công ty, hoặc thay đổi chính sách chiết khấu tài sản cũng làm lợi nhuận ròng của công ty bị điều chỉnh đáng kể.

Trong khi đó, EBITDA chính là lợi nhuận của một công ty trước thuế, khấu hao và các lãi suất tài chính. EBITDA có thể hiểu đơn giản là dòng tiền từ hoạt động kinh doanh chính của công ty đó và khó có thể bị điều chỉnh bởi các khoản ngoài hoạt động kinh doanh chính. Là một nhà đầu tư chiến lược và dài hạn, tôi muốn nhìn vào tình hình hoạt động chính của một công ty trong 10-20 năm để hiểu được xu hướng tăng trưởng của họ qua từng chu kỳ. Và như vậy, chỉ số biến động mạnh như P/E sẽ không hiệu quả bằng FV/EBITDA.

Ngoài những chỉ số từ hoạt động kinh doanh, tôi cũng rất quan tâm đến bảng cân đối kế toán tài chính và báo cáo lưu chuyển tiền tệ để có cái nhìn đầy đủ và bao quát hơn về công ty đó. So sánh các chỉ số tài chính với các công ty cùng ngành, hoặc với chính công ty đó trong quá khứ cũng là một phương pháp phân tích được tôi sử dụng thường xuyên.

Hiện tại, nhiều nhà đầu tư chứng khoán vẫn chọn cách đầu tư lướt sóng, trước khi thực sự tham gia vào thị trường Việt Nam, ông có dự tính theo cách này?

Thị trường chứng khoán luôn biến động nhưng theo chu kỳ hay biểu đồ hình Sin. Cứ mỗi 5-10 năm, thị trường sẽ có chu kỳ lớn. Những nhà đầu tư lướt sóng sẽ tập trung vào những biến động nhỏ và chốt lời trên chênh lệch giá tạm thời. Tuy nhiên, tôi là nhà đầu tư chiến lược nên sẽ tập trung vào những chu kỳ lớn, đồng nghĩa với việc mất nhiều thời gian hơn. Muốn chốt lời cao, cần nghiên cứu chuyên sâu thị trường và công ty mục tiêu, đồng thời có kinh nghiệm để nắm bắt đúng thời cơ. Hơn nữa, tôi có nhiều lựa chọn đầu tư vào những thị trường chứng khoán khác, nên việc so sánh rủi ro/lợi nhuận giữa các thị trường cũng là một yếu tố quan trọng khi đầu tư vào Việt Nam.

Quyết định rời bỏ vị trí quản lý ngân hàng quốc tế để cùng lập quỹ đầu tư vào Việt Nam, có khi nào ông cảm thấy tiếc nuối? Ông có thể tiết lộ mức lương nhận được ở Citigroup?

Tôi chưa bao giờ tiếc khi rời vị trí tốt ở Citigroup để ra làm riêng cả. Bởi trước khi vào Citigroup, tôi nghĩ mình chỉ ở đó 5 năm, có kinh nghiệm rồi sẽ ra riêng. Nhưng do công việc đưa đẩy, đến lúc giữ chức vụ Giám đốc Điều hành của Bộ phận Ngân hàng Đầu tư Công nghệ của Citigroup ở Hồng Kông rồi về Việt Nam, tôi đã có 15 năm gắn bó với Citigroup. Thêm nữa, 2 năm qua, khi ra làm riêng, tôi đầu tư có kết quả tốt lại có nhiều trải nghiệm thú vị hơn.

Về mức lương ở các ngân hàng đầu tư như Citigroup, năm đầu tiên mới vào, lương nhận được khoảng 200.000 USD/năm. Bốn năm sau, nếu lên cấp phó chủ tịch, thu nhập khoảng 700.000 USD/năm. Cấp giám đốc từ 700.000-1,5 triệu USD/năm và cấp giám đốc điều hành từ 1-5 triệu USD/năm. Những mức thu nhập đó đã bao gồm các khoản lợi tức khác.

CEOVN.com

Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

Kiến trúc sư Lê Viết Hải kể chuyện thắng thầu


Trên tòa nhà cao 71 tầng Keangnam đang thi công ở Hà Nội, tòa nhà Vincom Center vừa khánh thành vào tháng 4 năm nay tại TP.HCM, nhà ga hành khách Sân bay Quốc tế Cần Thơ… đều có gắn hình ảnh logo màu xanh của Công ty Cổ phần Xây dựng và Kinh doanh Địa ốc Hòa Bình (HBC). Công việc kinh doanh của HBC có vẻ đang lạc quan. Tuy nhiên, Kiến trúc sư Lê Viết Hải, Chủ tịch Hội đồng Quản trị kiêm Tổng Giám đốc HBC, cho biết: “Hòa Bình chưa thật sự thở phào nhẹ nhõm được sau 2 năm có nhiều khó khăn do ảnh hưởng của cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu”. Trong một cuộc trò chuyện ngắn, ông Hải đã chia sẻ với NCĐT một số kinh nghiệm quản trị để vượt khủng hoảng và thắng thầu.

Khó khăn từ khủng hoảng kinh tế

“Doanh số quý I và II năm nay chưa đạt như kế hoạch. Tuy nhiên, với đặc điểm của ngành xây dựng, doanh thu thường tăng mạnh vào 2 quý sau và với việc HBC vừa trúng thầu hàng loạt công trình, có khả năng HBC sẽ hoàn thành kế hoạch năm nay. Riêng việc thực hiện kế hoạch về lợi nhuận thì rất lạc quan”, ông Hải cho biết.

Cuối năm 2006, Hòa Bình chính thức lên sàn với vốn điều lệ trên 56 tỉ đồng (năm 2001, con số này chỉ ở mức 11 tỉ đồng). Tính đến nay, vốn chủ sở hữu của Công ty là trên 600 tỉ đồng. Theo ông Hải, đây là số vốn khá khiêm tốn so với quy mô của một công ty xây dựng - đầu tư bất động sản. Một nửa số vốn này lại đang bị kẹt trong gần 10 dự án bất động sản mà Công ty đầu tư và tham gia đầu tư.

Đây cũng chính là lý do khiến ông Hải vẫn chưa thở phào nhẹ nhõm. Khẳng định Công ty bị ảnh hưởng nặng nề từ cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu, ông Hải chia sẻ: “Trong 2 năm đầu sau niêm yết, HBC đã gặp hàng loạt khó khăn khi thị trường vật liệu xây dựng đua nhau tăng giá, giá sắt thép tăng gấp đôi so với giá ký hợp đồng trước đó. Muốn giữ uy tín, Công ty đã tìm cách bù giá để hoàn thành công trình đúng thời hạn. Lúc đó, HBC là đơn vị bị thiệt hại nặng nề nhất do trượt giá vật liệu”.

Đến năm 2009, hoạt động kinh doanh của Công ty đã ổn định hơn. Ông Hải cho biết, kết quả kinh doanh của HBC trong năm 2009 tương đối cao so với các công ty cùng ngành. Riêng trong lĩnh vực xây dựng, doanh thu của Công ty đạt 1.578 tỉ đồng, lợi nhuận ròng trên 73 tỉ đồng. Nhưng do việc chuyển nhượng Hòa Bình Tower lỗ gần 25 tỉ đã khiến Công ty giảm đến 1/3 lợi nhuận của năm. Đến nay, HBC đã chuyển nhượng 5/15 dự án bất động sản mà Công ty tham gia đồng đầu tư và đầu tư 100% vốn.

Tại Đại hội Cổ đông 2010 của Công ty, sau khi nghe những giải trình khó khăn, phương án vượt khủng hoảng, chiến lược kinh doanh cho giai đoạn tới, các cổ đông của HBC đã bỏ phiếu đồng thuận 100% cho cả 10 lần biểu quyết tại Đại hội. “Đây là một thành công ngoài mong đợi của một đại hội cổ đông”, một chủ tịch (không muốn nêu tên) của công ty tài chính đã niêm yết nhận xét.

Cho đến ngày 30.6.2010, tổng giá trị hợp đồng thầu xây dựng của HBC đã ký kết và đang thi công là 5.016 tỉ đồng. Ngoài ra, giá trị hợp đồng đang dự thầu và có nhiều khả năng trúng thầu là 1.400 tỉ đồng. Điều này có thể coi là dấu hiệu lạc quan về tài chính cho HBC. Tuy nhiên, ông Hải tỏ ra khá điềm đạm trước những điều trên. Ông cho rằng, trước tình hình ảm đạm của thị trường bất động sản, HBC vẫn chưa triển khai được những dự án đầu tư bất động sản đem lại hiệu quả sử dụng vốn cho cổ đông.

Ông cho rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, những giải pháp được đưa ra để vượt khó vẫn phải bảo đảm sao cho các công trình phải hoàn thành đúng chất lượng và thời hạn. Việc triển khai dự án ERP (hệ thống quản trị nguồn lực doanh nghiệp) của HBC được tiến hành 2 năm nay cũng đã đạt được nhiều thành công, khẳng định hướng đi đúng của Công ty.

Thắng thầu bằng thực lực

Tuy thẳng thắn chia sẻ một số khó khăn của Công ty, nhưng ông Hải cũng cho rằng, HBC sẽ sớm vươn tới đỉnh cao nhờ vào kinh nghiệm và thực lực của mình để thắng thầu. Về kinh nghiệm của HBC, ông Hải tiết lộ rằng, tinh thần cầu thị, hợp tác thay vì đối đầu với các công ty quốc tế đã giúp HBC tăng nhanh doanh số, thị phần và học hỏi được các kỹ thuật thi công tiên tiến của nước ngoài. Thực lực của Công ty chính là dàn kiến trúc sư được đào tạo bài bản theo hình thức “du học tại chỗ” hoặc gửi đi đào tạo ở nước ngoài.

Các khu biệt thự đầu tiên như Mỹ Viên, Mỹ Thái, Mỹ Gia… đều do HBC thi công. Sau đó, khu hồ bán nguyệt CR5-CR8 tại Phú Mỹ Hưng, TP.HCM cũng được giao cho HBC. Ngoài ra, sau 2 tòa nhà E-Tower I và II, E-Tower tại quận 4 (TP.HCM) vừa rồi cũng được nhà đầu tư giao cho HBC làm nhà thầu chính.

Khi được hỏi, liệu đưa ra mức giá thấp thì khả năng thắng thầu có cao hơn không, ông Hải trả lời, đấu thầu một dự án bao giờ cũng có tính cạnh tranh về mức giá nhưng không phải khi nào giá thấp nhất cũng trúng thầu. Có dự án Công ty đưa giá cao hơn so với các nhà thầu khác nhưng vẫn được nhà đầu tư chọn, như một dự án ở Hà Nội.

Nói về việc “lobby” (tạo mối quan hệ) trước một dự án được đấu thầu của các nhà thầu xây dựng, ông Hải đưa ra quan điểm: Phương án tổ chức thi công, cách thức, biện pháp triển khai dự án, năng lực chuyên môn lẫn tài chính… sẽ quyết định việc thắng thầu hơn là các mối quan hệ.

Ông Hải cũng chia sẻ thêm, đối với công ty nhỏ chưa có nhiều kinh nghiệm làm nhà thầu chính, muốn thắng thầu phải nâng cao điểm kỹ thuật bằng việc lập biện pháp thi công thật tốt để bù vào mặt hạn chế về điểm kinh nghiệm. Tuy gọi là điểm kỹ thuật nhưng luôn luôn bao hàm cả năng lực tài chính. Đây cũng là một rào cản đối với các nhà thầu trong nước.

Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

'Vua' bánh mì Sài Gòn

Doanh nhân Kao Siêu Lực được giới buôn bánh tươi tôn làm "vua", song ít ai biết rằng ông từng nhiều lần tay trắng, kinh qua đủ nghề phu kéo xe, bán gạo và giao bột mì ở Sài Gòn.

Với giới doanh nhân người Việt gốc Hoa tại TP HCM, câu chuyện 26 năm theo nghề, tôn nghiệp của một người "siêu năng lực" như ông Kao dường như nhuốm màu huyền bí. Gọi là vua bánh, bởi lẽ, nếu có dịp ghé phòng làm việc của ông, không ít người choáng ngợp trước hàng chục bằng khen, cúp, huy chương quốc gia, quốc tế về nghề bánh treo dày đặc trên tường.

Cô thư ký của ông tiết lộ, đó là chưa kể còn rất nhiều bằng khen cũ phải cất đi vì không đủ chỗ. Gần đây nhất, năm 2007, ông trở thành thành viên của Hiệp hội bánh mì quốc tế, đại diện Việt Nam tham gia cuộc thi làm bánh mì quốc tế tại Hong Kong và giành 2 huy chương bạc cho sản phẩm bánh mì và bánh kem các loại. Hiện, ông là Chủ tịch Hiệp hội bánh mì châu Á. Doanh nghiệp của ông, ABC Bakery còn là nhà cung ứng vỏ bánh cho các thương hiệu nổi tiếng như KFC, Lotteria, Jolibee và chinh phục được thị trường khó tính là Nhật Bản.

Doanh nhân Kao Siêu Lực trong một góc phòng làm việc treo đầy bằng khen, huy chương. Ảnh: Vũ Lê.

Thế nhưng, dù gặt hái được nhiều thành tích, mấy ai thấu hiểu rằng chặng đường ông đi cũng không ít nhọc nhằn và đầy chông gai. Xuất thân trong gia đình gốc Hoa tại Campuchia, Kao Siêu Lực được cha cho học nghề cơ khí theo đúng nguyện vọng. Khi đất nước Angkor nổ ra chiến tranh, ông ba lần bốn lượt trở thành kẻ trắng tay dù cật lực làm việc. Loay hoay tìm chốn bình yên để an cư, Kao Siêu Lực đưa ra quyết định xoay chuyển tình thế, chọn Việt Nam làm quê hương lập nghiệp từ năm 1979.

Hồi tưởng lại những ngày đầu đến Việt Nam, ông Lực chia sẻ với VnExpress.net: "Lúc đó tôi tuyệt vọng vì không biết tiếng Việt, không họ hàng thân thích và không vốn liếng. Dạt về khu Chợ Lớn, tôi ngủ lề đường, làm phu xe để kiếm cơm qua ngày ".

Ông Kao kể lại, việc kéo xe thời đó đối với ông cũng là bài toán khó. Ông phải tranh thủ thời gian những phu xe khác nghỉ ngơi để mượn xe hành nghề, ai kêu đâu thì chạy tới đó, giao tiếp bằng tay là chính. Khách cho bao nhiều tiền cũng được, ông không biết mặc cả. Được một thời gian, đã quen đường sá và biết giao tiếp bằng tiếng Việt, ông chuyển sang nghề bán gạo. Đến khi thế giới viện trợ bột mì cho Việt Nam, người dân thi nhau đổi bột mì lấy gạo, ông chính thức sắm vai mới: thu gom và giao bột mì.

"Bị "đì" nhiều năm nhưng cuối cùng trời thương, phú cho tôi có đôi bàn tay biết cảm nhận bột mì chính xác đến từng ly. Chỉ cần sờ vào, tôi đã biết bột loại gì, tốt hay xấu, cũ hay mới. Tôi bắt đầu thấy ánh sáng cuối đường hầm từ lúc ấy", ông bồi hồi nhớ lại chuyện hơn 20 năm về trước.

Ông Kao bên mẻ bánh mới thí nghiệm xong. Ảnh: CL. .

Giao bột mì một thời gian, ông có dịp làm quen với giới làm bánh mì, bánh tươi và nảy ra ý định mở lò bánh năm 1982. Thuê thợ về làm, ông cần mẫn, say mê học nghề trong vai trò vừa là ông chủ vừa là người thợ phụ việc, vừa phải chở bánh đi bán dạo khắp nơi, bỏ mối bánh thì chỉ được thu tiền sau. Phải thức dậy từ 2-3h sáng để chuẩn bị nguyên liệu, phụ gia cho thợ chính, cộng thêm việc giao bánh quá vất vả, một hôm ông ngủ quên vì mệt mỏi, kiệt sức. "Thợ đến thấy tôi không chuẩn bị gì thì mắng như té tát rồi quát tháo dọa nghỉ việc. Làm chủ mà bị coi thường, từ đó, tôi quyết tâm học nghề làm bánh cho bằng được để không ai khinh mình", ông Kao nói.

Năm 1983 lập gia đình, ông Kao cùng vợ dốc sức theo nghề bánh. Với lòng ham học hỏi, cầu thị, lại am tường về nguyên liệu làm bánh, cộng thêm có sẵn nghề cơ khí trong tay, ông nghiên cứu, chế được máy đánh trứng, tạo ra nhiều khuôn bánh hoàn hảo và liên tục cho ra đời các loại bánh mới. Từ việc phải đi bán dạo, tìm kiếm khách hàng, cuối cùng "thượng đế" đã biết đến cửa hàng bánh của ông. Các nhà phân phối kéo đến xếp hàng lấy bánh, đơn đặt hàng ngày một nhiều. Năm 1989 thương hiệu Đức Phát ra đời trong niềm hân hoan, kỳ vọng của ông và gia đình.

Thế nhưng, trong khi việc phát triển thị phần ngày một lớn mạnh, được khách hàng trong nước và bạn bè trong khu vực ủng hộ thì gia đình ông đứng trước bờ vực đổ vỡ. Năm 2005, ông và vợ ly hôn, vụ tranh chấp thương hiệu đình đám trị giá một triệu USD giữa hai vợ chồng kéo dài đến năm 2007 thì kết thúc. Lúc này ông chính thức chia tay thương hiệu mình từng đổ bao tâm huyết gầy dựng.

Ông Kao cùng các học trò và thợ bánh nghiên cứu cách làm bánh trong phòng thí nghiệm tại xưởng ABC Bakery. Ảnh: CL.

"Tôi vẫn còn 10 cửa hàng bánh sau khi ly hôn nhưng khi kéo bảng hiệu Đức Phát xuống, tôi cảm thấy tinh thần sụp đổ. Không phải vì sợ mình không gầy dựng được thương hiệu mới, chỉ vì không nỡ dứt bỏ đứa con tinh thần mình mang nặng đẻ đau, nuôi dưỡng bấy lâu", ông Kao ngậm ngùi nhắc chuyện cũ.

Từng suy sụp đến độ sức khỏe tuột dốc nhưng vốn là người "siêu lực", ông Kao nhanh chóng tạo dựng thương hiệu mới ABC Bakery viết tắt của chữ Asia Bakery and Confectionery (Doanh nghiệp tư nhân bánh kẹo Á châu) vào tháng 5/2007. Ông hạnh phúc tiết lộ thêm, ABC cũng là tên tiếng Anh viết tắt của các con: Anglela (con gái thứ Kao Huy Minh); Bruch (con trai út Kao Hớn Phong) và Christine (con gái cả Kao Huy Phương). Rồi dường như vẫn muốn chia sẻ thêm niềm hạnh phúc ấy, ông cười hào sảng nói tiếp: "Logo của ABC với hình một cậu bé mặc bộ quần áo thợ làm bánh chính là hình ảnh con trai út của tôi lúc nhỏ. Cháu học làm bánh từ năm 10 tuổi và hiện theo học ngành này tại Singapore".

3 năm qua, ông mở thêm 15 cửa hàng bánh tại Việt Nam, 2 cửa hàng bánh tại Campuchia, trong năm 2010 dự kiến sẽ có thêm 6 cửa hàng được mở với thương hiệu này. Mùa bánh trung thu năm nay, ông còn dốc tâm huyết cùng cộng sự tự chế tạo hệ thống máy làm bánh trung thu thay vì nhập khẩu để tiết kiệm chi phí sản xuất. Không ngừng tìm tòi sáng tạo, ông còn dành tặng cho "thượng đế" của mình một loại bánh độc đáo mang tên: Công Chúa Đen làm từ chocolate và phô mai trong quý II.

Khi được hỏi bí quyết thành công, ông Kao cười hồn hậu bật mí: "Chất lượng và chữ tâm, chỉ cần có hai thứ đó, bạn sẽ chinh phục được tất cả". Ông tâm niệm thợ vui thì ông vui, thợ gặp khó khăn thì ông xoắn tay áo cùng làm để giải quyết công việc. Dù là ông chủ nhưng ông không xa cách với nhân viên, vừa là thầy dạy cho thợ của mình, lại vừa là người bạn cùng làm việc với họ. Chính vì vậy, dù thương hiệu thay đổi nhưng ông vẫn được những học trò và bè bạn thợ thầy trung thành cùng góp sức với ông cho đến ngày hôm nay.

Tại vòng loại cuộc thi Cúp bánh mì thế giới diễn ra ở TP HCM trung tuần tháng 8, người đàn ông ngoại ngũ tuần yêu bánh như hơi thở, đầy nhiệt huyết với nghề, luôn dõi theo từng bước học trò trên trường thi. Khi hay tin thợ của mình đạt giải, ông vỗ tay reo hò thể hiện niềm vui như đứa trẻ. "Chúng tôi sẽ dốc sức thi trong vòng tiếp theo, tôi vẫn luôn kỳ vọng bánh mì Việt Nam được thế giới biết đến ngày càng nhiều", ông nói.

Vũ Lê

Ceovn.com